Càng ngày chồng tôi càng thích chỉ huy trong nhà. đành rằng con trai là trụ cột, thế nhưng chồng tôi thì trụ chả ra trụ, cột chả ra cột, thậm chí cứ hâm hâm. bất kì việc gì ông ấy cũng đòi dây vào mới chán chứ, từ việc to cho với việc như cái kim.
Bát mắm tôm tôi vùa rót ra chấm đậu, ông ấy bảo phải hâm lên, chẳng thể vắt chanh mà vắt quất. Ngày nào cũng xảy ra chuyện bao biện nhau, sinh hoạt gia đình tức tối lắm.
Đòi là chủ thế nào được, hai vợ chồng tiền lương như nhau. Nhà này công bằng ko có ai làm chủ hết, mọi chuyện trao đổi tự do rồi cùng quyết. Chồng tôi vẫn ko chịu, nhất định đòi làm chủ vì là con trai. Cây cột mục thì làm trụ được ko?
Phải bằng mọi cách đập tan luận điệu đàn ông phải làm chủ của lão ta ngay ngay lập tức. Tôi nghĩ ra chiêu đề cử tự do chức gia chủ. Hai vợ chồng tự ứng cử tự do, cử tri duy nhất là cô con gái.
Quả này thì tôi thắng là cái chắc rồi. Cô con gái hết mức yêu mẹ, lúc nào nó cũng coi mẹ là thần tượng.
Ngày đề cử đã tới. Tôi chẩn bị một bữa cơm thịch soạn, bia rượu đàng hoàng. những món con gái thích ăn tôi mua về hết: Cá thu sốt cà chua, mỳ ý nấu thịt bò, bánh bao nhân thịt băm, nho khô Mỹ tráng miệng…
Cả nhà ăn uống vui vẻ, xong bữa sẽ bước vào bầu cử tự do, chỉ có 3 phiếu duy nhất, dĩ nhiên tôi bầu cho tôi, chồng tôi thì bầu cho ông ấy, chỉ có phiếu của con gái là quyết định ai sẽ trúng cử mà thôi.
Trong bữa cơm gần gũi thân mật tôi cố ý nói xa nói gần sẽ mua cho con gái cái áo khoác lông cừu đẹp lộng lẫy màu trắng tuyết mà con thích. Thậm chí còn hứa sẽ cho con đi xuất ngoại một chuyến du lịch…
Hòm phiếu được làm thận trọng, khoảng thời gian tranh cử chỉ kéo dài 30 phút đồng hồ, kể cả giải đáp chất vấn của cử tri. Mọi câu hỏi của con gái tôi đều giải đáp nhanh như gió, không vấp váp câu nào, còn chồng tôi thì nói như ngậm hạt thị.
Nhìn theo thế cục tranh cử thì chắc chắn tôi sẽ chiến thắng rồi.
Thời điểm mở hòm phiếu bắt đầu. 3 là phiếu được mở phanh ra. Tôi giật mình vì con gái đã gạch tên mẹ không thương tiếc, thế là tôi trượt vỏ chuối. Chồng tôi kể từ nay sẽ mãi mãi được làm chủ nhà, ông ấy sẽ hành tội tôi theo ý muốn.
Tôi nhìn con trách móc: tại sao con lại không bầu cho mẹ, mẹ hứa mua áo lông cho con rồi mà. Con gái bẽn lẽ bảo:
- Mẹ cảm thương cho con. hôm qua bố đã cho con tiền mua hẳn 2 cái áo lông rồi…
0 Comment to "Truyện cười: Vợ chồng tranh nhau làm chủ"
Đăng nhận xét