Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

Truyện cười: Giấc mộng bố vợ làm tướng

Mấy tháng ròng rã cưa cẩm em mà lòng tôi khắc khoải. Chiếc nhẫn cầu hôn sốt dẻo nằm tại trong hộp, mấy lần định rút ra đeo vào tay em mà lại thôi.

Nói thật nha, tôi chỉ còn vướng mắc không biết bố của em làm gì trong xã hội loài người. Có lần định hỏi tuy nhưng lại thôi, chỉ sợ em quy tội yêu con vì bố. Đến bữa nay tự nhiên em nói phụt ra mồm: Bố em chỉ phất cờ một phát cả nghìn quân chạy ràn rạt…

Vậy là chuẩn xác rồi, bố của em chắc hẳn làm tướng trong quân đội. Tôi đứng phắt dậy, rút nhẫn đính hôn ra, quỳ mọp dưới giầy cao gót của em nói rằng: Em sẽ làm vợ anh nhé! Anh sẽ yêu em trọn đời. bất kỳ gã trai nào nào dám động vào dù một cái lông chân em thì phải bước qua xác anh…

Em chết nặng, mồm cứ mấp máy không nói được câu nào. Tôi nhẹ nhàng đeo nhẫn vào tay em, đó là sự chắc chắn quả quyết như định đóng cột, rằng sẽ yêu em trọn đời.

Ôi đời tôi thế là sang trang rồi. Bố tôi chỉ là người giữ vững gác cổng văn phòng, ngay lúc này có bố vợ làm tướng thì mở mày mở mặt. Tôi sợ quá chưa dám thông báo với họ hàng về gia đạo của người thương. Tôi sợ nhiều cụ bị giật thột, thậm chí ko cho lấy vì thiếu cân đối "môn đăng hậu đối".

Đêm hôm ấy tôi mơ thấy đám cưới của mình diễn ra ở chuỗi nhà hàng tâm điểm. Bố vợ tôi mặc binh phục trắng toát, đi giầy sĩ quan vị trí thứ bậc đen sì, đi theo ông một hàng dọc lính quân nhạc thổi kèn hoàng tráng. Có cái kèn cao sắp 2 mét, tiếng phát ra trầm ấm bài "Tình ca".

Tỉnh cơn mê tôi chợt thấy buồn, rằng bố tôi chỉ mặc bộ áo quần công nhân, không com lê ca ra vát, đi dép lê. Chán thật, bố ơi là bố, sao ngày xưa bố ko phấn đấu để lên cấp tướng như ông sui gia cho con tự hào.

Chung quy cũng được xem như là cái số tôi được hưởng nên mới cưa được con nhà quan to sụ. Thôi chẳng phải suy nghĩ các nữa, em đã trao cho tôi cái quý nhất đời con gái rồi, chỉ còn mấy tuần nữa là lên tiên thôi.

Ngày trọng đại của đời tôi đã tới. Tôi đầu tư vốn lễ chạm ngõ hơi bị oách, 9 tráp tháp mầu vàng, kéo theo con lợn quay sắp 1 tạ. Tới nhà gái rồi.

Ô hay sao không thấy ông sĩ quan quân đội nào ra nghênh tiếp nhỉ, chả nhẽ ngày trọng đại của con gái mà ông ấy cũng ko ở nhà sao.

Tôi nóng ruột hỏi nàng: bữa nay bố em đi chỉ huy diễn tập à?

Em chỉ tay vào một ông cũng như thể bố tôi, cũng đi dép lê, không com lê ca ra vát. Tôi lộn máu hỏi lại: Bố em phất cờ một phát cả ngàn quân chạy dạt nhưng mà? Em cười ngặt nghẹo, chỉ cờ bằng lá chuối khô:

- Đúng thế anh. Bố em là thợ chăn vịt mà…

Truyện cười: Chữa bệnh hà tiện cho chồng

Đàn ông bần tiện thì kinh khủng lắm những bác ạ. lúc cưới xong em mới biết chồng thuộc tuýp tằn tiện. hà tằn hà tiện có tương đối nhiều cấp độ, chồng em thuộc cấp cao nhất, lão Grăng-đê phải gọi bằng cụ.

Hồi yêu nhau anh ta cũng ga lăng lắm bộ, ấy vậy mà cưới xong tráo trở 180 độ, từ quân tử chuyển thành kiết xe quệt, đo lọ nước mắm đến củ dưa hành.

Một miếng thịt ba chỉ, chồng em thái ra đủ 9 miếng, mọi ngày ăn 3 miếng đều nhau. Hôm bố vợ lên chơi, anh ta mua 2 con cá diếc mổ sẵn chiên giòn, rang đĩa lạc đúng 1 lạng, mớ rau muống để cả gốc già xào tỏi… Sau trận ấy bố vợ tuyên bố: Mày là thằng con rể hà tiện nhất làng kể từ thời đại đầu tiên trước công nguyên.

Câu chuyện trên đây chỉ là chuyện vặt. thương đau nhất là anh ta bủn xỉn với bạn bè, điều này hơi bị nhục. Theo sổ cập nhật các hội viên trong gia đình, sắp 3 năn nay chồng em chưa từng mời bằng hữu uống 1 cốc bia cỏ, chỉ chuyên đi nhậu nhẹt của bạn hữu. Ngày xưa anh ấy có mấy chục người bạn tốt, ngay lúc này có vẻ như chỉ còn 2 người độc nhất vô nhị mà thôi.

Đi đâu cũng thấy đám bạn cũ chê bai chồng mình tiện tặn, em muốn chui xuống đất cho rồi. không thể thực trạng này kéo dài được, em quyết định phải cải tạo tính cách chồng.

Một chương trình hành động được vạch ra cụ tỷ: Em đưa tiền cho chồng, bắt anh phải mời bạn hữu đi nhậu, nhậu xong thì anh phải trực tiếp trả tiền!

Em tuyên bố, nếu chồng không nghe thì sẽ ly dị liền sau đó, em không thể chịu nhục hơn được nữa rồi.

Em nhét đầy tiền vào túi chồng và kẹp chồng từng bước, từng cách gọi món tận đến kêu bia. Nào bạn bè ơi, cứ nhậu vô tư đi! Tiền ko thiếu nhá. Em bắt chồng nói nhiều câu phiên phiến như thế trong bữa nhậu. Ăn xong em lại hẹn bạn hữu thứ bẩy tuần tới vẫn sẽ gặp nhau nhậu lai rai…

Ba tháng trời liên tiếp kèm chồng mời bạn ăn nhậu, anh ấy đã quen tới việc trọng đãi bạn bè, ko còn bần tiện nữa. phụ huynh vợ lên chơi, anh đã mời những cụ ra chuỗi nhà hàng đặc sản biển xơi một bữa lên bờ xuống ruộng, em vui quá, ko còn gì để phải trách chồng nữa.

Bạn bè đã khen chồng em nức tiếng là rộng rãi, ga lăng. Em ôm chồng hôn thắm thiết, có thế chứ, tại thời điểm này thì chẳng còn nguyên nhân gì phải chui xuống đất nữa, mà cứ vênh váo mặt lên như bánh tráng.

Thế rồi một hôm em tìm cuốn sổ đỏ mãi mà chẳng thấy đâu. Thấy em bới tung cả mấy tầng nhà tìm sổ, chồng mới bảo:

- Em ơi, anh đặt sổ hồng ở quán cầm đồ lấy tiền đãi bạn bè rồi…

Chết Vì hắt xì ko Đúng Lúc



- Nhìn mặt ngô nghê thế kia, chắc chắn là ma vừa qua phải ko?

Ma mới gật gật đầu. Ma cũ hỏi tiếp:

- Sao chết vậy?

Ma mới e ngại:

- Dạ, bị hắt hơi.

Ma cũ trố mắt:

- Đùa à? hắt xì thôi mà cũng chết được, chuyện xảy ra thế nào chú kể tận tường thử xem nào!

Ma mới chậm rãi:

- lúc đó em đang đứng trong tủ quần áo của bạn gái, em ngứa mũi hắt hơi một cái đúng khi chồng cô ấy về.

- !?!

Bị Phạt Nặng Vì Tính Tò Mò



- Sao vậy anh?

Bill run run đáp:

- Anh nhận được ba vé phạt nguội.

Vợ Bill kinh ngạc:

- Anh làm gì để bị phạt thế?

Bill cười khổ:

- Chuyện là hồi tuần trước khi anh đang phóng xe trên đường vắng thì thấy ánh đèn flash lóe lên. Nghĩ là bị bắn tốc độ nên anh tò mò đảo lại một vòng xem thử, dù vậy lạ lắm lúc đó anh chạy cực chậm mà đèn flash vẫn sáng. Hồi sau anh quyết định xuống xe dắt bộ mà cũng bị bắn vận tốc. cho nên anh chắc chắn trăm phần trăm là máy hư.

Vợ Bill nhướn mày:

- Nếu thế thì tại vì sao có ba vé phạt này?

Bill thở dài:

- Vé phạt về tội ba lần đi qua chỗ đó ko đội mũ bảo hiểm.

- !?!

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

Ế cũng được coi như là Một Tài Năng



- Có chuyện gì buồn mà trông mày mặt như mất sổ gạo thế Tý?

Tý lắc đầu:

- Tao ghét Noel quá!

Tèo sững sờ:

- vấn đề vì sao?

Tý chậm rãi nói:

- Bọn tao có một nhóm chat tên Độc Cô Cầu Bại, lề luật duy nhất là ai có nhân tình phải tự động rời khỏi nhóm. Tối qua tao vào để tính phương án đi picnic Noel thì phát hiện nhóm còn mỗi mình tao.

Tèo nghe thế liền cười vang:

- Tưởng gì, mày thêm tao vào đi, nói ko phải khoe chứ tao có thể trụ đến khi Facebook thua lỗ đấy.