Tôi nhớ như in lời dặn này và giữ chặt trong tim. Điều cấp thiết là chia sẻ thế nào thì bố lại không nói rõ, tôi đành vắt óc ra mà nghĩ cách thôi. Một tháng trôi qua mà tôi vẫn chưa nghĩ ra biện pháp nào chia sẻ với chồng, buồn quá.
Một hôm chồng đi làm về mồ hôi nhễ nhại, tôi lấy quạt mo quạt thẳng vào mặt anh một cách nhiệt tình. Chồng tôi cáu: "Cô bị tâm thần à, quạt điện đâu mà sử dụng quạt mo hở?".
Một lần chồng ra đồng cày ruộng, tôi đi theo. Rồi tôi nhảy xuống ruộng dắt mũi con trâu cho nó đi nhanh hơn tránh nắng trưa. Con trâu hộc lên, cái cày văng phát trúng bắp chân chồng đau điếng, chảy máu ròng ròng. Chồng ôm chân ngồi kêu như bị tra tấn. Tôi vội cõng chồng chạy một mạch về trạm xá xã tiêm phòng uống ván. Hôm ấy về nhà lại bị chồng chửi cho một trận tơi bời. Tôi phân bua lòng tốt của mình, nghe xong chồng chửi: "Càng ngày cô càng ngu, chia sẻ với chồng như thế thì có ngày giết chồng".
Tôi quyết định tầm sư học đạo, tìm tới mấy đứa bạn thân đã có chồng rồi xin kinh nghiệm. Con bạn thân nhất thì nói: "Dào ơi, những cụ dạy vớ vẩn, tao chẳng chia sẻ với chồng cái gì cả, việc ai người ấy làm, lới xới chửi cho một trận là xong phim. cấp thiết là phải vùi dập chồng ngay từ ngày mới cưới cho nó kinh đi, dập tắt ý đồ gia trưởng của nó…"
Cô bạn thứ thân thứ 2 thì bảo: "Chia sẻ với chồng đơn giản thôi mà, có gì khó đâu. Mày thấy chồng làm gì thì làm theo, chồng xem bóng đá thì xem cùng, chồng thích ăn gì, uống gì thì mua về cùng xơi, thế thôi".
Có lý lắm, tôi liền sau đó theo dõi sở thích của chồng, sau 3 tháng rút ra lời kết: Uống rượu quốc lủi với lạc rang.
Tôi đầu tư mua 5 tạ lạc nhân cất gọn trong buồng để rang dần, còn rượu quốc lủi thì uống tới đâu mua tới đó. Ông hàng xóm chuyên nấu rượu nuôi lợn nên yên lòng.
Trước mỗi bữa cơm, tôi xách ra nửa lít quốc lủi, một bát lạc rang, dĩ nhiên là phải có 2 cái ly để hai vợ chồng cùng uống. Phải uống rượu với chồng thì mới hiểu được sở thích của chồng, mới hiểu được tâm sự tình cảm của chồng, đây chính là cách chia sẻ tuyệt vời nhất. Tôi chạm cốc rượu đầy ắp tợp một ngụm cạn đáy, nhấm nháp mấy hạt lạc rang. Chồng tôi thích lắm, anh cười vui vẻ, chạm cốc với tôi. Uống cạn ly rượu, chồng còn ôm hôn tôi tới tấp nữa.
Sau 3 tháng nhiệt tình chia sẻ sở thích với chồng, tôi thấy mệt nhọc trong người, da vàng ệch. Đi khám bệnh, bác sĩ bất ngờ thông báo: "Cô bị viêm gan cấp độ 3 rồi!"
Đàn ông có vợ muốn gì? Phải chăng là mong muốn thứ như của anh chàng này?
0 Comment to "Truyện cười: Nghệ thuật "chiều" chồng"
Đăng nhận xét