Kiếm tiền từ việc ăn
Ăn khỏe, làm khỏe là hai đặc điểm mà cứ dân trong vùng nhớ về ông Phùng Văn Lự. Bản thân ông ko nhớ nổi mình đã nhận bấy nhiêu lời thách đố chứng minh việc ăn nhiều từ người khác. Chỉ thấu hiểu rằng, chưa bao giờ ông là người thua trong cuộc thi ăn.
Trong một lần đi dự đám cưới, khi thấy ông Lự ăn hết 6 bát cơm đầy lại gắp thức ăn triền miên, có người thách đố rằng, nếu ông ăn thêm được đĩa xôi trên mâm và 1 đĩa xôi nữa thì cá nhân biếu ông 50.000 đồng. Trước lời thách đố đó, phần lớn mọi người can ngăn vì sợ ông bội thực.
Bỏ qua hầu hết, ông Lự vui vẻ nhận lời thách đố. Ông cười và vừa gọi chủ nhân mang thêm hai đĩa xôi khác và ăn hết trong chớp nhoáng. Quan khách từ phương xa đến mừng đám hỉ trông thấy tận mắt đều tỏ ra sửng sốt.
Ông Lự vẫn đu cây, lộn người để rèn luyện sức khỏe mỗi ngày. Ảnh: Ngọc Thi
Nói về việc mình vẫn lao động như thanh niên, ông bảo, con cái của ông đều xây dựng cơ đồ ở Tây Nguyên, duy có cô co gái út lấy chồng gần nhà, thỉnh thoảng ghé thăm ông bà. ở quê chỉ có ông bà sớm trưa có nhau.
Tham công, tiếc việc nên ông vẫn cày cấy, trồng tỉa. Ông khoe, hai vợ chồng nuôi được 10 con lợn. đối với mọi năm, giá lợn xuống dốc không phanh nên mới đây mấy anh em vừa thịt một con chia nhau làm thức ăn. các việc nặng mà sức vóc thanh niên còn ngại ngùng như đập đá, đốn củi, ông vẫn làm phăng phăng và coi đó là một công việc nhẹ nhàng.
Với người khác, bằng tuổi ông Lự, họ sẽ ngơi nghỉ, an nhiên sống cuộc sống tuổi già. Thế dù thế, ngồi chơi là ông Lự cảm thấy tấm tức. Ông giải thích rằng, có thể do thể lực của mình quá khỏe, nên không được chịu cảnh ngồi một chỗ. Càng lao động ông càng cảm giác thấy tinh thần, thể chất khỏe hơn.
Gia đình ông Lự nắm giữ đầm nuôi cá rộng 9 sào, 1 cái ao rộng tầm sào sắp nhà, rồi mảnh vườn 6 sào trồng đủ những loại cây ăn quả, mùa nào thức nấy chỉ muốn dùng cho cho sở thích ăn uống.
Điều lạ là nếu thích ăn một món gì đó thì ông Lự sẽ ăn trong một khoảng thời gian dài, ăn liên tiếp đến khi chán thì mới lùi lại. Từng có quãng thời gian ông nuôi 200 con vịt tại đầm, loại vịt siêu trứng, để chuyên dụng cho sở thích ăn trứng của ông.
"Tôi đã thích ăn cái gì là phải ăn cho bằng no và ăn đến chán thì thôi. khi đã chán món nào, thì ông lại chuyển khẩu vị sang món khác".
Chưa bao giờ ốm đau
Theo lời ông Lự kể, từ bé đến giờ ông chưa biết đặt chân đến phòng khám. Ngay cả những căn bệnh tuổi già như đau khớp, mỏi lưng, áp huyết cũng ko "ghé thăm" ông.
Để có một sức khỏe vậy nên, ông Lự phải đời sống theo một khuôn mẫu nhất thiết. Bao năm qua, cứ 4h sáng là ông chào ngày mới. việc làm đầu tiên sau khi chùi rửa cá nhân là tập thể dục - thể thao. Thời trong quân ngũ ông có học võ, tập đi quyền nên lúc này ngày nào ông cũng vận dụng.
Nói đến đây, ông dẫn chúng tôi ra sân, chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì ông đu mình lên cây, vắt vẻo, lộn ngược như Tôn Ngộ ko trong Film Tây Du Kí. ở tuổi của ông, một thân hình dẻo dai, đó là niềm ước muốn của đa số mọi người.
Ông bảo, hồi ở bên trong quân ngũ, nhờ khỏe mạnh, ông được đưa vào trường huấn luyện võ thuật 9 tháng. khi bế giảng lớp đào tạo, quân khu tiến hành tổ chức buổi thi đấu, ông lên đài thi đấu với thủ trưởng. Chỉ kéo dài vài bước, ông đã quật ngã thầy dạy của mình bởi ngoài việc học tốt những cái được dạy, ông còn nghiên cứu, thay đổi theo hướng tốt các chiêu thức rườm rà soát, ko cần thiết.
Ông Lự ham mê đọc sách báo. Ẩnh: Ngọc Thi
Sau thể thao buổi sáng, ông gom dọn nhà ở. Buổi tối trước khi đi ngủ ông hít đất chí ít 40 cái để điều hòa hơi thở.
Thuở nhỏ, vì gia đình sung túc nên ông là một trong tổng số ít ỏi các người được đến trường. Tiếng Pháp của ông từ thời đó đến nay vẫn còn cực tốt. Ngồi trò chuyện với chúng tôi, ông vẫn hay nói chèn mấy câu tiếng Pháp rồi giảng giải nghĩa của các từ cho về chúng tôi hiểu.
Không chỉ vậy, ông còn đọc vanh vách nhiều hàng đẳng thức trong Toán học, những định lý về hình học căn bản. Bản thân ông vẫn thường trao đổi các bài toán chương trình lớp 9 với nhiều cháu trong làng.
Trong căn phòng của "thánh ăn" có tương đối nhiều sách cổ lai đủ loại và hàng chồng báo khác nhau. Ngồi tiếp chuyện chúng tôi, ông có thể dục - thể thao thao bất tuyệt về chuyện chính trị, chuyện danh nhân kim cổ, chuyện nội địa, chuyện quốc tế.
Ông bảo, chỉ mong sức khỏe cứ được tốt vậy cho đến cuối đời để được sống vui, sống có ích cùng con cháu.
Mặc cho lời khuyên của hàng xóm, sự can ngăn của g.đình, ông Châu quyết làm một mình.
0 Comment to "Những điều đặc biệt ít người biết về "thánh ăn" không có đối phương ở đất Hà Thành"
Đăng nhận xét