Nhà em buôn đồng nát. hôm qua được mẻ lớn, cả mấy tấn giấy ùn ùn kéo đến cửa nhà. Em phải còng lưng cả ngày để giám sát đám người đi làm đang ngồi phân loại.
Nói là giám sát cho có vẻ, chứ trên đời, không có gì nhàn bằng công việc này. Chỉ ngồi và nhìn thôi. Cũng chả lo hao hụt vì giấy lộn, chả bõ rút ruột, mà nhân viên lại toàn người đáng tin cả. Em an lòng lắm. Giữa cái nắng như đổ lửa của tp hn, một mình em đối phó với cái quạt, đến lúc bị cái ngủ hạ knockout.
Đang đắm chìm trong mộng mơ thì em nghe léo nhéo bên tai:
- Mày bỏ ngay xuống. Ngần này tuổi đầu rồi còn làm trò ấy à?
- Có quyển vở cũ, tí tao xin là được chứ gì? Giờ tao chỉ cầm trước thôi.
- Tao cũng muốn xin, mà tao còn nhìn thấy nó từ khi tại trên xe thồ cơ.
Em mở choàng mắt ra: Hai đứa người đi làm đang giằng co một quyển vở cũ kĩ, nhìn như hóa thạch đến nơi. Em giằng lấy, mở ra.
Chữ nghĩa trong cuốn vở dancing trước mắt em: đấy là một cuốn nhật ký. "Nhà tên này chắc có cả trang trại gà thì mới có nét chữ kinh hãi thế này chứ", em thầm nghĩ, rồi em ngấu nghiến đọc, chẳng chú ý hai đứa người đi làm đang há mồm chờ phân xử.
Cuốn nhật ký bắt đầu bằng nhiều trang viết của một anh chàng độc thân đón em trai lên thi đại học ở thủ đô hn...
Mùa thi, anh làm vú em bất đắc dĩ...
___________________________
Đón đọc Nhật ký thám hiểm ký vào 7h30 các sáng Thứ hai, Thứ tư, Thứ sáu hằng tuần
Sau 30 năm mà Lan vẫn một lòng thù ghét Điệp chỉ vì anh ấy vẫn còn... "thở".
0 Comment to "Buôn đồng nát, nhặt được cả "kho báu""
Đăng nhận xét