Trong nhiều ngày nước sông Hồng lên cao, chúng tôi gặp phải một người con giai luống tuổi chèo bè từ bãi giữa sông Hồng (Phường Ngọc Thụy, Gia Lâm, Hà Nội) vào bờ, mang theo những thực phẩm quan trọng cho đời sống.
Ông là Nguyễn Văn Hùng (58 tuổi), tuổi đã cao tuy nhưng ông vẫn mải mê cần lao. nhiều ngày nước lên cao, ông vẫn trầm mình dưới dòng nước, đưa từng buồng chuối, con gà vào bờ mang lên chợ Long Biên bán. cư dân sinh sống ở đây cho biết, ông từng là một ông chủ giàu sang nhất nhì tp hn, trong tay sở hữu một xí nghiệp điện lạnh lớn, nhiều mua bán nhà đất, ô tô…
Đến thăm, tìm hiểu về cuộc sống của ông sau nhiều ngày nước sông Hồng lên cao. Giữa bãi đất rộng bát ngát, xung quanh là chuối, cỏ cây, sông nước, ông Hùng đang ngồi thái chuối cho đàn gà ăn.
Nước da ngăm đen, ông niềm nở chào đón phía chúng tôi trước căn nhà đơn sơ, không có đồ đạc gì đáng giá ngoài đàn gà và mấy con chó, ông cho biết: "Giờ mình có tuổi, ko đặm đà gì làm giàu nữa. Muốn tránh xa đời sống nội thị, ầm ầm nên ra đây mướn lại mảnh đất của ông bạn để chăn nuôi, trồng chuối sống qua ngày".
Sau lúc nhấp chén trà, ông kể về cuộc đời mình. Ông sinh ra và lớn lên tại Ngọc Hà (Hà Nội), các thành viên trong gia đình ông có nhiều sinh hoạt tại đây. Năm 1982 ông tản mạn đi dạo đội về, tiếp đến xin vào làm ở Ban điều khiển vận hành nghĩa địa thành phố hn, tiếp theo làm tại một xí nghiệp điện lạnh, được cử đến trường, làm đến năm 1991 thì về hưu "một cục" và mở xí nghiệp điện lạnh riêng.
"Xí nghiệp của tôi lúc đó có 100 công nhân, thường nhật làm ra được 10 cái máy, mỗi cái giá 7 cây vàng. Vì sau chiến tranh nên nguyên nguyên liệu sẵn có, làm một lãi một. đỉnh cao nhất (năm 1989), tiền tôi làm ra được tính bằng cân, mua nhà như mua mớ rau. Tôi có 9 căn nhà mặt tiền tại thủ đô hn, 5 chiếc xe xịn. Đứa con trai lớn nhà tôi sinh năm 1987, đến trường được đưa đón bằng xe Volkswagen, cỡ bộ trưởng thời đó mới có để đi. Giờ đi qua nhiều căn hộ chung cưchcc từng là của mình, tôi không nhận ra", ông Hùng hàn huyên.
Ông kể, cách đây hơn 10 năm, ông KD cùng một người nhà, do mua phải lô hàng "đểu" lên phải bán hết nhà định cư để trả nợ. vừa qua, ông phải đi tù một năm do ẩu đả với người thân, lúc ra tù, ông ra thẳng đây sống. "Tôi ở đây được hơn 1 năm rồi, thấy cuộc sống ngoài này thoải mái, không bon chen", ông Hùng nói.
Sống ở đây ông Hùng phải khoan giếng để có nước sinh hoạt, nước ăn phải lên bờ mua. Khổ nhất là hai tháng ngập lụt, nước sông lên cao khiến liên lạc, ăn uống trở ngại.
Ông Hùng cho hay, sống một mình ngoài này làm không hết việc, làm luôn chân luôn tay, làm để quên đi sinh hoạt bon chen trong phố. Ông dự kiến sắp tới sẽ mở rộng chăn nuôi, trồng chuối.
Ông có hai người con giai đã lập các hội viên trong gia đình, khi thoảng vẫn ra chơi với bố. bạn hữu bạn hữu cũng hay ra thăm. "Sống ngoài này thấy ko khí trong lành, ngủ trong phố 8 tiếng ko bằng 3 tiếng ngoài này", ông Hùng chia sẻ.
Một mình ngồi nhấm nháp chén rượu giữa thiên nhiên sau một ngày công tác, ông hàn huyên: "Sau nhiều lần mất mát, cảm thấy xã hội ko còn cái gì để mình đam mê nữa nên ra đây sống một đời sống thanh thản. làm việc chân tay thoải mái hơn thời ngồi ghế giam đốc".
Ở bãi giữa sông Hồng (Hà Nội) có ngôi miếu thờ hai cô gái trẻ, đến nay cái chết đầy ám ảnh của hai cô vẫn là điều...
0 Comment to "Gặp Robinson trên bãi giữa sông Hồng"
Đăng nhận xét