Tôi tái mặt như gà cắt tiết. Chết chắc rùi, trong doanh nghiệp chỉ có tôi là hát hay hơn Sếp. Hát hơn điểm Sếp thì muôn thuở chẳng ngách mặt với đời. Mấy thằng đẹp giai hơn Sếp đã phải chuyển hết xuống đơn vị tổ chức cấp II rùi.
Đời nhiều lúc chán, mấy thằng có giọng như chó cắn mèo kêu thì bình chân như vại, ngồi uống bia tơi tả mặc mặc xác mưa rơi. Tôi quyết định phá giọng ngay trong lòng đêm để mai còn có cơ tồn ở và lớn mạnh.
Bao nhiêu năm Bính Thân này tôi hãnh diện về giọng hát của mình, gái theo như ong như bướm cũng vì thích nghe tôi hát, ngay lúc này thì họa sắp ập xuống đầu.
Bằng bất kỳ giá nào thì tôi cũng phải phá giọng ngay và luôn, mai tới công sở hát phải giống chó sủa thì mới có tên trong danh sách quy hoạch.
Theo kỹ năng dân gian thì phá giọng bằng rượu là chuẩn nhất. Tôi mua hẳn 3 lít quốc lủi có chấm tí thuốc sâu thêm đậm, luộc đĩa rau muống, chấm ớt tỏi thật cay nhắm nháp tới quá nửa đêm.
Say hết biết trời đất, tôi lên sân thượng cởi trần, há mồm thật to cho sương muối rơi vào. gần 3 tiếng đồng hồ phơi sương đội gió, người tôi rét run cầm cập, bị trúng phong sốt sình sịch, nóng như hòn than trong lò luyện cốc.
Tôi ngã ra bất tỉnh nhân sự.
Sáng hôm sau thấy nằm trên giường, vợ ngồi bên bát cháo hành nhăn nhó: "Giời ơi là giời, ông bị hâm à, uống say còn lên phơi gió…"
Họng đau rát như bị bỏng, tôi nói không ra hơi, the thé như con mèo hen chết trôi. Thật tuyệt hay, với cảnh này thì chắc chắn tôi hát thua Sếp là cái chắc. Vui như mở cờ, sốt 45 độ, đầu gối run lẩy bẩy tuy thế tôi vẫy lao xe chạy tới nơi cơ quan, cuộc vui sắp bắt đầu.
Anh em trong sở bộ thấy tôi tới thì vui mừng cực độ, họ muốn tôi thắng Sếp trong cuộc đấu này. bao nhiêu năm Bính Thân Sếp làn sóng trong mọi trận hò hát, ra mặt rẻ rúng rẻ bạn bè.
Sếp thấy tôi vào thì vui lắm, ánh mắt lộ vẻ chuẩn bị thách đấu. phong cách tự tin của Sếp càng khiến tôi chán đời.
Sếp được ban tiến hành tổ chức bố trí hát trước nhất, tiếp theo là tôi. Sếp hát bài quan họ "Ngồi tựa mạn thuyền" đạt 100 điểm tuyệt đối. Tôi vừa cầm mic hát mấy câu thì cổ họng muốn vỡ ra trăm mảnh, giọng như vịt đực kêu. Tôi lăn ra sàn bất tỉnh.
Sau khi biết chuyện tôi cố tình phá giọng, trưởng ban đơn vị chịu trách nhiệm cười bảo: "Ông thật thà quá. Mọi chuyện ban tổ chức đã trang trí hết rồi, phần mềm thiết lập chỉ chấm điểm tuyệt đối cho bài của Sếp, bạn bè còn lại cao nhất cũng chỉ được 50 điểm mà thôi!"
Đã bảo FA thì tránh bọn có "gấu" ra, chứ kể cả có "phương án 2" thì cũng chẳng ra gì đâu.
0 Comment to "Thân tàn ma dại sau một đêm đi karaoke"
Đăng nhận xét