Trong một bài viết kể về quá khứ của cụ Hoàng Thị Minh Hồ có cụ thể: Tháng 8 năm 1945, Chủ viên tịch Hồ Chí Minh và các đồng chí cách mệnh cốt cán - ở nhà bà số 48 Hàng Ngang - suốt 33 ngày để biên soạn ra tuyên ngôn độc lập. Hai vợ chồng bà thay phiên nhau bưng tích sự lên tầng 2 chuyên dụng cho. Một hôm, khi bà bưng cháo và hoa quả lên cho bác Hồ, định quay gót thì Bác hỏi "Cô tên gì?". Sau khi bà giải đáp, Bác lại nói "Cô còn trẻ mà đã có cơ đồ sự nghiệp, có chồng con, tiền nong. Cô chẳng có gì khổ cả". Nghe vậy bà Hồ khí khái nói: "Cháu vẫn có một điều khổ, đó là nỗi nhục mất nước". Bác cười: "Vậy thì kiên trì và nhẫn nại nhé!".
Gia đình bà Minh Hồ trong Tuần lễ vàng quyên góp tiền vàng cho cách mạng.
Trong ngàn chuyện về các thứ dân vĩ đại của thời nước mất, tôi thấy cụ thể này phần nào lý giải hành động cao cả: Hiến 5.147 lượng vàng cho chính phủ - nhà nước, tức gấp đôi ngân khố quốc gia thời ấy. Có khi, vợ chồng nhà tư sản Trịnh Văn Bộ đã phải bán phá giá tơ sợi lụa là, hy sinh chuyện nghiệp mua bán để đủ tiền nhất trí cho việc giành lại núi sông gấm vóc.
Ngân khố quốc gia, rồi quần áo, y phục của các thành viên chính phủ - nhà nước, kể cả của Bác Hồ - từ họ - các thường dân ấy - lẽ ra.
Sử sách công nhận bà Hoàng Thị Minh Hồ là người góp phần rất quan trọng khi gầy dựng sản nghiệp cùng thương buôn Trịnh Văn ống xả - từ số vốn chỉ 30 ngàn tiền Đông Dương.
Và, cụ thể xuất xứ không được đổi khác được là hai vợ chồng bà đã cho chính phủ - nhà nước, theo một nghĩa chân phương nhất, cả cơm áo gạo tiền gạo tiền... trong nhiều ngày lập Quốc.
Bà Hoàng Thị Minh Hồ
Lịch sử, tưởng cao lớn và phức tạp, lại tạo lên trên những điều đơn thuần. Và sự đơn giản đó chứa chấp nhiều VĨ ĐẠI lạ thường về con người.
Dù, cuộc đời tiếp theo của g.đình ông bà cũng khó nhọc và đời thường như bao nhiêu người khác trong chuyển vần thời thế. Trong những tiểu tiết, có cả chuyện một ngôi nhà họ cho mượn mà đến sắp 50 năm sau, khổ công nhiều lắm mới được trả lại.
Ông Trịnh Văn bô đã mất năm 1988 - thọ 74 tuổi. Cụ bà Hoàng Thị Minh Hồ giã từ sự yêu mến sinh hoạt cách đây 2 ngày, thọ 104 tuổi.
Vậy là ông - bà, hai nhân vật lừng lẫy của một thời lịch sử đều đã ra đi.
Với tôi, tôi coi sự ra đi của bà như là kết thúc một điều vĩ đại cuối cùng thực lòng nhất của nguồn gốc: Điều vĩ đại về niềm tin của các thường dân với nghiệp lớn núi sông!
Và, trong mọi tượng đài ghi công, không lẽ, xuất xứ nên dành một tượng đài dân dã và khiêm tốn nhất để hậu thế giữ được niềm tin - lúc núi sông cần...
Hai người này đã đi bộ quãng đường 7.000 cây số qua 19 nước từ phương tây đến châu Á trong 13 tháng.
0 Comment to "Cụ bà hiến 5.000 lượng vàng: Điều vĩ đại cuối cùng!"
Đăng nhận xét