Thứ Ba, 14 tháng 11, 2017

Nỗi tủi thân của Gái Ế (Nhật ký thám hiểm ký - P46)

Ngày... tháng... năm...

Hôm nay trời trong xanh, không khí trong lành dễ chịu lạ thường. Mình muốn đi đâu đấy chơi quá, như ngồi ven hồ ngắm trăng, hóng gió và... rình đôi chả hạn.

Đi ra đi vào 2 vòng, lãng đãng nghĩ đến một chiếc ghế đá... Quyết định: Đi!

Lòng vòng ra cái hồ gần nhất, cái ghế 1: không trống, cái ghế 2: đầy người, cái ghế 3: có đôi, cái ghế 4: có người ngủ... Đi hết một vòng cũng được coi là là khi nhận ra chẳng đâu còn chỗ trống cho mình.

Tủi thân lượn ra công viên, dừng xe cạnh một chị bán bỏng ngô, giả vờ đang chờ ai đó. Ừ, học tập AQ kiểu này thế mà cũng được đấy chứ. dù vậy cũng chỉ được một khi, chị bán bỏng ngô bắt đầu quan tâm, chị í nhìn mình lớn hơn, liếc mình chăm hơn và cũng... hóng về hướng nhìn của mình nhiều hơn.

Cầm lòng ko đặng, mình rút điện thoại thông minh ra, nhắn tin cho chị béo cùng phòng, sáng nay thấy kêu đau đầu mà mình chưa thăm hỏi được mấy. "Đỡ nhức đầu chưa chị iu ơi?" - tin nhắn vỏn vẹn có thế. Đợi, thỉnh thoảng thở dài một cái cho đúng điệu. Chị này đang làm gì mà không trả lời mình nhỉ? Hay chồng đang đánh gió cho? Kiểu ơn nghĩa sâu đậm như anh chị í mà đánh gió đánh cảm có khi còn cảm nặng hơn ấy chứ.

Đếm đến cái thở dài thứ 3, vặn chìa mở khóa xe định đi thì "tít... tít...". hối hả mở máy ra: Có tin nhắn: "Đợi cô hỏi thì chị vỡ đầu ra rồi. Sao thế? Tối đẹp thế này mà ko đi thư giãn đâu à?"

"Ở nhà quan tâm đến chị em không tốt hơn ạ?"

"Haha, thế thì còn đau đầu hơn đứa đang nằm còng queo ở đây."

...

"Thôi, ngủ sớm đi gìn giữ nhan sắc. Mai chị dắt mối cho. Chị ngủ đây, anh chờ."

Còn ai để mà thả lòng lúc này chứ. Thở dài cái thứ 4, nổ máy xe, phóng về nhà.

Ngày... tháng... năm...

Đứa bạn từ phương xa gọi điện mời đám cưới. thẫn thờ một lúc, nương nhẹ gõ lên dòng status:

"Lại thêm một đứa lấy chồng
vậy mà nó hứa ở ko với mình"

Cũng chỉ là bàng quan treo lên vậy thôi. Đâu ngờ lại có tác dụng: Buzz... Buzz... Buzz... cả chục người cùng gọi mình, máy tính như muốn treo lên... Cửa cạch mở, sếp bước vào, vội vã đạp chân vào ổ điện, ngay tức khắc màn hình tối thui. Sếp đi qua, quan tâm hỏi:

- Máy sao thế?

- Em tuyệt tình đụng chân vào, tuột cả phích cắm.

- Chết thật. Tí nữa gọi ngay bên k-thuật bảo họ sửa đi.

- Vâng ạ.

Vậy là tai qua nạn khỏi, nhiều khi phá hoại lại thành vị cứu tinh ấy chứ.

Ngày... tháng... năm...

Mới sáng đến, chị béo vừa nhai bánh mì vừa lào phào:

- Tối nay rảnh ko, đi cà phê với chị. Có cái này cho em xem, hay cực.

Lờ mờ hình dung xem "cái hay hay" ấy là cái gì.

Tối. Quán cà phê mờ mờ ảo ảo. Chưa quen với bóng tối, mình rờ rẫm bước vào. Tiếng chị béo hú lên trong góc:

- Hú, cu ơi, chị đây nhưng mà.

Mình bước đến, ở bên vợ chồng chị béo là một anh khá điển trai và... hơi "dừ" tuổi.

---------------------------------

Một cuộc hẹn hò đầy lãng mạn gần diễn ra?

Đón đọc Nhật ký phiêu lưu ký - Phần 47 vào sáng 17/11

Dã ngoại cùng... thú dữ (Nhật ký thám hiểm ký - P45)
Dã ngoại cùng... thú dữ (Nhật ký phiêu lưu ký - P45)

Mình thấy trong làn nước, dưới đám bèo kia một lĩnh vực nâu nâu, đen đen, xanh xanh khẽ rục rịch...

Bấm xem >>

Share this

Tin tức nổi bật

0 Comment to "Nỗi tủi thân của Gái Ế (Nhật ký thám hiểm ký - P46)"

Đăng nhận xét